Truyền-đạo 9:11-18
Truyền-đạo 9:11-18 Kinh Thánh Tiếng Việt 1925 (VIE1925)
Ta xây lại thấy dưới mặt trời có kẻ lẹ làng chẳng được cuộc chạy đua, người mạnh sức chẳng được thắng trận, kẻ khôn-ngoan không đặng bánh, kẻ thông-sáng chẳng hưởng của-cải, và người khôn-khéo chẳng được ơn; vì thời-thế và cơ-hội xảy đến cho mọi người. Lại, loài người chẳng hiểu biết thời thế của mình: Như cá mắc lưới, chim phải bẫy-dò thể nào, thì loài người cũng bị vấn vương trong thời tai-họa xảy đến thình-lình thể ấy. Ta cũng đã thấy sự khôn-ngoan nầy dưới mặt trời, thật lấy làm cả thể. Có thành nhỏ kia được một ít dân-sự, một vua cường-thạnh đến vây-hãm nó, đắp những lũy cao lớn cùng nó. Vả, trong thành ấy có một người nghèo mà khôn, dùng sự khôn-ngoan mình giải cứu thành ấy: Song về sau không ai nhớ đến người nghèo đó. Ta bèn nói rằng: Sự khôn-ngoan hơn sức-mạnh; nhưng sự khôn-ngoan của người nghèo bị khinh-dể, và lời nói của người không ai nghe. Lời của người khôn-ngoan được nghe tại nơi êm-lặng còn hơn tiếng kêu-la của kẻ cai-trị trong đám dại-dột. Sự khôn-ngoan hơn đồ binh-khí; nhưng chỉ một người có tội phá-hủy được nhiều sự lành.
Truyền-đạo 9:11-18 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)
Tôi lại nhận thấy rằng trên đời này: Không phải lúc nào người chạy nhanh cũng thắng cuộc, Người mạnh sức cũng thắng trận, Người khôn ngoan luôn no đủ, Người thông sáng luôn giàu sang, Người trí thức cũng được biệt đãi Vì thời điểm và cơ hội xảy đến cho mọi người. Không ai biết được lúc nào tai họa xảy đến cho mình. Như cá mắc phải lưới ác nghiệt, Như chim sa vào bẫy, Loài người cũng bị nhốt chặt Trong thời tai họa thình lình ập xuống. Tôi cũng nhận thấy trên đời một trường hợp, trong đó sự khôn ngoan đóng một vai trò nổi bật. Một thành nhỏ kia có ít dân cư. Một vua hùng mạnh kéo quân đến vây hãm và xây đắp công sự để tấn công thành. Trong thành có một người khôn ngoan nhưng nghèo, dùng sự khôn ngoan mình giải cứu được thành. Thế nhưng không ai nhắc đến tên người nghèo đó. Vậy tôi tự nhủ: “khôn ngoan hơn sức mạnh.” Tuy nhiên, người khôn ngoan mà nghèo lại bị khinh khi, và lời nói của người không được ai nghe. Lời lẽ từ tốn của người khôn ngoan có tác dụng hữu hiệu hơn Tiếng quát tháo của người chỉ huy giữa ba quân dại khờ. Sự khôn ngoan mạnh hơn vũ khí, Nhưng một sơ suất, lầm lỗi phá vỡ cả cơ đồ.
Truyền-đạo 9:11-18 Kinh Thánh Hiện Đại (KTHD)
Tôi lại quan sát các việc khác xảy ra dưới mặt trời. Không phải lúc nào người chạy nhanh nhất cũng thắng cuộc đua, và người mạnh mẽ nhất cũng thắng trận. Cũng không phải người khôn ngoan luôn no đủ, và người giỏi luôn giàu có. Người trí thức cũng không mãi đắc dụng. Vì thời thế và cơ hội xảy đến cho mọi người. Loài người không thể biết lúc nào tai họa đến. Như cá mắc lưới hay như chim mắc bẫy, loài người cũng bị tai họa thình lình. Một điều nữa ghi sâu vào trí tôi khi tôi nghiên cứu các công việc của người đời. Có một thành nhỏ có ít dân cư, bị một vua hùng mạnh đem quân vây hãm. Trong thành có một người nghèo khôn ngoan, bày mưu cứu được thành. Nhưng sau đó không ai nhắc đến người nghèo ấy. Vậy dù sự khôn ngoan tốt hơn sức mạnh, nhưng sự khôn ngoan của người nghèo lại bị coi rẻ. Lời nói của người nghèo không được ai quý chuộng. Lời nói êm dịu của một người khôn còn hơn tiếng gào thét của một vị vua khờ dại. Sự khôn ngoan mạnh hơn khí giới, nhưng chỉ một người phạm tội hủy phá nhiều điều tốt lành.
Truyền-đạo 9:11-18 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)
Ta cũng thấy việc khác nữa trên đời nầy: Người chạy nhanh nhất không phải lúc nào cũng thắng cuộc đua, chiến sĩ dũng cảm nhất không phải lúc nào cũng thắng trận, người khôn ngoan nhất không phải lúc nào cũng đủ ăn, người thông minh nhất không phải lúc nào cũng giàu có, và người có tài năng nhất không phải lúc nào cũng được ca tụng. Thời thế và cơ hội xảy ra cho mỗi người. Không ai biết được tương lai. Như cá mắc lưới, như chim sa bẫy, con người bị điều ác bắt lấy khi việc ác thình lình chụp lấy họ. Ta cũng thấy điều khôn ngoan nầy trên đất khiến ta chú ý. Tỉnh nhỏ kia có ít dân. Một vị vua mạnh đến đào hào, đắp lũy để bao vây và tấn công nó. Có một người nghèo mà khôn trong tỉnh, dùng trí khôn mình giải cứu cho cả tỉnh, nhưng về sau chẳng ai nhớ đến người ấy. Ta vẫn cho sự khôn ngoan hơn sức mạnh. Người ta quên lãng sự khôn ngoan của người nghèo và lời nói của người chẳng ai thèm nghe. Lời êm dịu của người khôn đáng được nghe, hơn tiếng la hét của kẻ cầm quyền ngu dại. Sự khôn ngoan hơn khí giới chiến tranh, nhưng một kẻ ngu dại có thể làm thiệt hại lớn lao.
Truyền-đạo 9:11-18 Kinh Thánh Tiếng Việt, Bản Dịch 2011 (BD2011)
Tôi quay lại và nhìn thấy dưới ánh mặt trời rằng: Không hẳn người chạy nhanh sẽ thắng cuộc chạy đua, không hẳn người dũng mãnh sẽ chiến thắng nơi trận mạc, không hẳn người khôn ngoan sẽ luôn có thức ăn, không hẳn người thông thái sẽ luôn được giàu có, và không hẳn người tri thức sẽ luôn được ban ơn, vì thời thế và cơ hội xảy đến chung cho mọi người. Ngoài ra không ai biết trước được chuyện rủi ro sẽ xảy đến cho mình lúc nào. Như bầy cá chẳng may bị mắc lưới, như đàn chim bị sập vào bẫy lưới, người ta cũng có thể bị chuyện rủi ro ập xuống thình lình trên mình như vậy. Tôi cũng đã thấy điều này liên quan đến sự khôn ngoan đã xảy ra dưới ánh mặt trời, và điều đó rất có ý nghĩa đối với tôi: Có một thành nhỏ kia với dân số ít ỏi. Một đại vương nọ kéo quân đến đánh và bao vây thành. Vua ấy xây các công sự lớn để tấn công thành. Bấy giờ người ta tìm được trong thành một người nghèo mà khôn. Người ấy đã dùng sự khôn ngoan của mình để giải cứu thành; nhưng sau đó không ai nhớ đến người nghèo ấy cả. Vì thế tôi nói: Sự khôn ngoan mạnh hơn vũ lực, nhưng sự khôn ngoan của người nghèo bị coi thường, và lời nói của người nghèo không được ai đếm xỉa. Lời nói của người khôn thốt ra cách nhỏ nhẹ được nghe rõ hơn tiếng la hét của kẻ cầm quyền đoán xét giữa những kẻ dại khờ. Sự khôn ngoan có năng lực hơn các vũ khí chiến tranh, nhưng một kẻ nội gián có thể phá tan bao nhiêu kỳ mưu diệu kế.
Truyền-đạo 9:11-18 Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Hiệu Đính 2010 (VIE2010)
Ta lại thấy dưới ánh mặt trời: Không phải hễ nhanh chân là chạy giỏi, Mạnh sức là thắng trận, Cũng không phải hễ khôn ngoan là no đủ, Thông sáng là giàu có, Và khôn khéo là được ân huệ; Vì thời thế và cơ hội đều đến cho mọi người. Con người không biết thời thế của mình. Như cá mắc lưới ác nghiệt, Như chim mắc bẫy, Con người cũng bị mắc nạn Lúc tai họa thình lình ập xuống họ. Ta cũng thấy một trường hợp xảy ra dưới ánh mặt trời mà sự khôn ngoan rất quan trọng đối với ta. Có một thành nhỏ kia, với một ít dân cư, bị một vua hùng mạnh đem quân đến bao vây và đắp lũy cao để tấn công nó. Trong thành đó có một người nghèo mà khôn ngoan, và chính người ấy đã dùng sự khôn ngoan mình giải cứu thành. Nhưng về sau không còn ai nhớ đến người nghèo ấy nữa. Vậy, ta nói rằng: “Sự khôn ngoan tốt hơn sức mạnh, nhưng sự khôn ngoan của người nghèo bị khinh dể, và lời nói của người ấy không được ai lắng nghe.” Lời của người khôn ngoan được lắng nghe nơi yên lặng Còn hơn tiếng quát tháo của kẻ chỉ huy đám người khờ dại. Sự khôn ngoan tốt hơn bất cứ loại vũ khí nào, Nhưng một người phạm tội phá hủy biết bao điều tốt lành.