Kết quả tìm kiếm cho: thường lệ
II Sử Ký 30:16 (VIE2010)
Họ đứng vào vị trí của mình theo như đã quy định trong luật pháp của Môi-se, người của Đức Chúa Trời, và các thầy tế lễ nhận lấy máu nơi tay người Lê-vi mà rảy ra.
I Sa-mu-ên 21:5 (VIE2010)
Đa-vít trả lời với thầy tế lễ: “Đã vài ba ngày rồi, từ khi tôi ra đi, chúng tôi không gần một người nữ nào hết. Ngay trong chuyến đi thông thường, các thuộc hạ tôi cũng giữ thân thể thanh sạch, huống chi hôm nay họ lại không giữ mình thanh sạch hơn sao?”
Lê-vi 15:26 (VIE2010)
Bất cứ giường nào mà người nữ ấy nằm trong suốt thời gian bị rong huyết sẽ bị ô uế như giường của thời kỳ kinh nguyệt; và vật gì người nữ đó ngồi lên đều sẽ bị ô uế như trong thời gian có kinh.
II Các Vua 9:27 (VIE2010)
Khi A-cha-xia, vua Giu-đa, thấy việc ấy thì chạy trốn về hướng Bết Ha-gan. Nhưng Giê-hu đuổi theo và ra lệnh: “Cũng hãy đánh giết hắn lúc đang ngồi trên xe, ở dốc Gu-rơ, gần Gíp-lê-am!” A-cha-xia bị thương và chạy trốn đến Mê-ghi-đô, rồi chết tại đó.
II Sử Ký 24:25 (VIE2010)
Khi quân A-ram đã rút đi, để lại Giô-ách bị thương tích trầm trọng. Các thuộc hạ của vua âm mưu chống lại vua vì nợ máu của con trai thầy tế lễ Giê-hô-gia-đa. Họ giết chết vua ngay trên giường. Người ta chôn vua trong thành Đa-vít, nhưng không phải trong lăng tẩm các vua.
A-ghê 1:1 (VIE2010)
Vào ngày mồng một tháng sáu, năm thứ hai, triều vua Đa-ri-út, có lời của Đức Giê-hô-va phán qua nhà tiên tri A-ghê cho Xô-rô-ba-bên con trai Sa-anh-thi-ên, tổng đốc xứ Giu-đê, và cho Giê-hô-sua con trai Giô-xa-đác, thầy tế lễ thượng phẩm, như sau:
I Sa-mu-ên 18:10 (VIE2010)
Hôm sau, Đức Chúa Trời sai ác thần nhập vào Sau-lơ, ông nói lảm nhảm trong nhà, còn Đa-vít vẫn đánh đàn như mọi ngày. Sau-lơ cầm một cây giáo trong tay,
II Sa-mu-ên 19:43 (VIE2010)
Người Y-sơ-ra-ên đáp lời người Giu-đa: “Đối với vua Đa-vít, chúng tôi có tới mười phần nơi nhà vua; hơn nữa, chúng tôi có nhiều điều nơi vua Đa-vít hơn anh em mà. Vậy, tại sao anh em lại coi thường chúng tôi? Chẳng phải chúng tôi là những người đầu tiên đã nói đến việc đón vua về đó sao?” Những lời lẽ của người Giu-đa đáp lại còn gay gắt hơn lời lẽ của người Y-sơ-ra-ên.
Giô-ên 2:17 (VIE2010)
Các thầy tế lễ là những người phụng sự Đức Giê-hô-va, Hãy khóc lóc, kêu than giữa cổng đền thờ và bàn thờ rằng: “Lạy Đức Giê-hô-va, xin thương xót dân Ngài, Đừng để cơ nghiệp Ngài bị các dân sỉ nhục và đàm tiếu. Sao để người ta nói giữa các dân rằng: ‘Đức Chúa Trời chúng nó ở đâu?’”
A-ghê 1:14 (VIE2010)
Rồi Đức Giê-hô-va giục giã lòng của tổng đốc Giu-đa là Xô-rô-ba-bên, con trai Sa-anh-thi-ên, lòng của thầy tế lễ thượng phẩm Giê-hô-sua, con trai Giô-xa-đác, và lòng của tất cả dân sót. Họ đều đến làm việc tại đền thờ Đức Giê-hô-va vạn quân, là Đức Chúa Trời của họ.
Ê-xơ-tê 9:27 (VIE2010)
nên người Do Thái thiết lập cho chính họ, cho dòng dõi họ và cho những người theo họ một phong tục là: Mỗi năm phải giữ hai ngày nầy đúng theo văn thư, vào thời điểm nhất định, không được bỏ qua.
Nê-hê-mi 9:17 (VIE2010)
Họ không vâng lời và không nhớ đến các phép lạ mà Chúa đã thi hành giữa họ, Nhưng họ cứng cổ và trong khi nổi loạn, Họ chọn một người lãnh đạo để đưa họ trở về cảnh nô lệ. Nhưng Chúa là Đức Chúa Trời sẵn lòng tha thứ, hay làm ơn, và thương xót, Chậm nóng giận và đầy lòng nhân từ. Chúa vẫn không từ bỏ họ.
A-ghê 1:12 (VIE2010)
Vậy Xô-rô-ba-bên, con trai Sa-anh-thi-ên, và thầy tế lễ thượng phẩm Giê-hô-sua, con trai Giô-xa-đác, cùng tất cả dân sót vâng theo tiếng của Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình và lời của nhà tiên tri A-ghê mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã sai đến. Dân chúng tỏ lòng kính sợ trước mặt Đức Giê-hô-va.
A-ghê 2:4 (VIE2010)
Vậy bây giờ, Đức Giê-hô-va phán: ‘Hỡi Xô-rô-ba-bên, hãy can đảm lên! Còn con, thầy tế lễ thượng phẩm Giê-hô-sua, con trai Giô-xa-đác, cũng hãy can đảm lên! Hỡi toàn dân trong xứ, hãy can đảm lên!’ Đức Giê-hô-va lại phán: ‘Hãy làm việc, vì Ta ở với các con,’ Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy.
I Sa-mu-ên 17:23 (VIE2010)
Chàng đang nói chuyện với các anh thì tay vô địch Gô-li-át, tức là người Phi-li-tin ở Gát, từ hàng ngũ Phi-li-tin xông tới, và Đa-vít nghe hắn nói những lời thách thức như trước.
Các Quan Xét 11:39 (VIE2010)
Sau hai tháng, nàng trở về với cha mình, và ông thực hiện điều ông đã khấn hứa về nàng. Nàng chẳng biết người nam nào. Từ đó, dân Y-sơ-ra-ên có tục lệ nầy:
Giê-rê-mi 3:5 (VIE2010)
Lẽ nào Ngài căm giận mãi mãi, Và phẫn nộ đời đời sao?’ Nầy, dù đã nói như vậy, Ngươi cứ tiếp tục làm điều ác mình muốn.”
Lê-vi 10:15 (VIE2010)
Họ sẽ đem đến cái đùi đã dâng lên và bộ sườn non đã qua nghi thức đưa qua đưa lại, cùng với các phần mỡ của tế lễ thiêu bằng lửa, dâng lên theo nghi thức đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. Đó là phần thuộc về anh và các con anh, theo quy định vĩnh viễn mà Đức Giê-hô-va đã truyền dạy.”
Phục Truyền 21:17 (VIE2010)
Người chồng đó phải công nhận con trai của người vợ bị ghét là con trai trưởng và chia cho nó một phần gấp đôi về mọi tài sản mình có, vì nó vốn là hoa quả đầu tiên của sức lực người đó, nên quyền trưởng nam phải thuộc về nó.”
II Sử Ký 35:25 (VIE2010)
Giê-rê-mi viết bài ai ca về Giô-si-a. Cho đến ngày nay, các nam nữ ca sĩ vẫn còn hát bài ai ca về Giô-si-a, và nó trở thành một thông lệ trong Y-sơ-ra-ên; các việc ấy được chép trong sách Ai Ca.
Đa-ni-ên 6:10 (VIE2010)
Khi Đa-ni-ên được tin rằng chỉ dụ đó đã được ký thì về nhà, lên một phòng cao, nơi có các cửa sổ hướng về Giê-ru-sa-lem. Tại đó, mỗi ngày ba lần ông quỳ gối cầu nguyện và ca ngợi Đức Chúa Trời như vẫn làm từ trước đến nay.
II Các Vua 23:4 (VIE2010)
Vua Giô-si-a truyền lệnh cho thầy tế lễ thượng phẩm Hinh-kia, các thầy phó tế, và các người canh cửa đền thờ, phải đem ra khỏi đền thờ Đức Giê-hô-va tất cả những vật dụng đã làm để cúng thờ Ba-anh, A-sê-ra, và tất cả các thiên thể. Vua bảo thiêu hủy các vật đó bên ngoài Giê-ru-sa-lem, trong cánh đồng Xết-rôn, rồi đem tro nó đến Bê-tên.
Giê-rê-mi 33:11 (VIE2010)
người ta sẽ nghe lại tiếng reo hò mừng rỡ, tiếng của chú rể và cô dâu, tiếng hát của những người đem tế lễ tạ ơn vào nhà Đức Giê-hô-va: “Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vạn quân, Vì Đức Giê-hô-va là nhân từ, Tình thương vững bền của Ngài còn đời đời!” Vì Ta sẽ đem kẻ lưu đày của đất nầy trở về, phục hồi như trước,’ Đức Giê-hô-va phán vậy.
Hê-bơ-rơ 4:16 (VIE2010)
Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ân điển, để nhận được sự thương xót và tìm được ân điển giúp đỡ chúng ta kịp thời.
I Cô-rinh-tô 13:5 (VIE2010)
không cư xử trái lẽ, không kiếm tư lợi, không nhạy giận, không nuôi dưỡng điều dữ,