Hê-bơ-rơ 10:1-14
Hê-bơ-rơ 10:1-14 Kinh Thánh Tiếng Việt 1925 (VIE1925)
Vả, luật-pháp chỉ là bóng của sự tốt-lành ngày sau, không có hình thật của các vật, nên không bao giờ cậy tế-lễ mỗi năm hằng dâng như vậy, mà khiến kẻ đến gần Đức Chúa Trời trở nên trọn-lành được. Nếu được, thì những kẻ thờ-phượng đã một lần được sạch rồi, lương-tâm họ không còn biết tội nữa, nhân đó, há chẳng thôi dâng tế-lễ hay sao? Trái lại, những tế-lễ đó chẳng qua là mỗi năm nhắc cho nhớ lại tội-lỗi. Vì huyết của bò đực và dê đực không thể cất tội-lỗi đi được. Bởi vậy cho nên, Đấng Christ khi vào thế-gian, phán rằng: Chúa chẳng muốn hi-sinh, cũng chẳng muốn lễ-vật, Nhưng Chúa đã sắm-sửa một thân-thể cho tôi. Chúa chẳng nhậm của-lễ thiêu, cũng chẳng nhậm của-lễ chuộc tội. Tôi bèn nói: Hỡi Đức Chúa Trời, nầy tôi đến — Trong sách có chép về tôi — Tôi đến để làm theo ý-muốn Chúa. Trước đã nói: Chúa chẳng muốn, chẳng nhậm những hi-sinh, lễ-vật, của-lễ thiêu, của-lễ chuộc tội, đó là theo luật-pháp dạy; sau lại nói: Đây nầy, tôi đến để làm theo ý-muốn Chúa. Vậy thì, Chúa đã bỏ điều trước, đặng lập điều sau. Ấy là theo ý-muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân-thể của Đức Chúa Jêsus-Christ một lần đủ cả. Phàm thầy tế-lễ mỗi ngày đứng hầu việc và năng dâng của-lễ đồng một thức, là của-lễ không bao giờ cất tội-lỗi được, còn như Đấng nầy, đã vì tội-lỗi dâng chỉ một của-lễ, rồi ngồi đời đời bên hữu Đức Chúa Trời, từ rày về sau đương đợi những kẻ thù-nghịch Ngài bị để làm bệ dưới chân Ngài vậy. Vì nhờ dâng chỉ một của tế-lễ, Ngài làm cho những kẻ nên thánh được trọn-vẹn đời đời.
Hê-bơ-rơ 10:1-14 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)
Kinh Luật chỉ là cái bóng của những việc tốt lành sắp đến, chứ không phải là thực thể của sự vật, nên chẳng bao giờ làm cho những người đến gần để thờ phụng được toàn hảo bằng cách cứ tiếp tục dâng cùng một thứ sinh tế năm này sang năm khác. Nếu được, thì họ đã chấm dứt việc dâng tế lễ rồi, vì người thờ phượng tất đã được thanh tẩy một lần đủ cả, đâu còn ý thức mình có tội nữa! Nhưng các tế lễ đó hằng năm nhắc nhở về tội lỗi, vì không thể nào dùng huyết bò đực và dê đực mà cất bỏ tội lỗi được. Vậy nên, khi vào trần gian, Chúa Cứu Thế đã tuyên bố: “Chúa không muốn sinh tế, lễ vật Nhưng đã chuẩn bị một thân thể cho tôi, Chúa chẳng bằng lòng Tế lễ thiêu hay sinh tế chuộc tội. Bấy giờ, tôi nói: ‘Đây, tôi đến; trong Kinh Sách đã chép về tôi.’ Lạy Đức Chúa Trời, tôi đến để thực hành ý định của Ngài.” Trước hết, Ngài nói Chúa không muốn cũng chẳng bằng lòng sinh tế, lễ vật, tế lễ thiêu, hay sinh tế chuộc tội, là những điều phải dâng hiến theo Kinh Luật. Rồi Ngài tiếp: “Đây, tôi đến để thực hành ý định của Chúa.” Ngài dẹp bỏ điều trước để thiết lập điều sau. Theo ý định ấy, chúng ta được thánh hóa nhờ sự dâng hiến thân thể của Chúa Cứu Thế Giê-su một lần đầy đủ tất cả. Một bên, các thượng tế đứng phụng vụ ngày này qua ngày khác, dâng cùng một thứ sinh tế không có khả năng cất bỏ tội lỗi. Bên kia, một Đấng dâng chỉ một sinh tế chuộc tội cho đến đời đời, rồi ngự trị bên phải Đức Chúa Trời. Từ đó, Ngài chờ đợi cho đến khi các kẻ thù nghịch bị làm bệ dưới chân Ngài. Vì dâng một tế lễ duy nhất, Ngài làm hoàn hảo vĩnh viễn những người được thánh hóa.
Hê-bơ-rơ 10:1-14 Kinh Thánh Hiện Đại (KTHD)
Luật pháp Do Thái thời xưa chỉ là hình ảnh lu mờ của những việc tốt đẹp trong thời đại cứu rỗi. Sinh tế dâng lên hằng năm vẫn không thể khiến người dâng tế lễ trở nên hoàn hảo được. Nếu được, sao họ không chấm dứt việc dâng sinh tế? Vì nếu đã được sạch tội, lương tâm họ tất nhiên không còn cáo trách tội lỗi nữa. Trái lại, tội lỗi của họ vẫn được nhắc nhở hằng năm mỗi khi dâng tế lễ, vì máu của bò đực và dê đực không bao giờ loại trừ tội lỗi được. Bởi thế, khi xuống trần gian, Chúa Cứu Thế đã tuyên bố: “Đức Chúa Trời chẳng muốn sinh tế hay lễ vật. Nên Ngài chuẩn bị một thân thể cho tôi. Ngài cũng không hài lòng tế lễ thiêu hay tế lễ chuộc tội. Bấy giờ, tôi nói: ‘Này tôi đến để thi hành ý muốn Chúa, ôi Đức Chúa Trời— đúng theo mọi điều Thánh Kinh đã chép về tôi.’ ” Trước hết, Chúa Cứu Thế xác nhận: “Đức Chúa Trời chẳng muốn, cũng chẳng hài lòng sinh tế hay lễ vật, tế lễ thiêu hay chuộc tội” (mặc dù luật pháp Môi-se đã quy định rõ ràng). Sau đó, Chúa tiếp: “Này, tôi đến để thi hành ý muốn Chúa.” Vậy Chúa Cứu Thế đã bãi bỏ lệ dâng hiến cũ để lập thể thức dâng hiến mới. Theo ý muốn Đức Chúa Trời, Ngài đã dâng hiến bản thân làm sinh tế thánh chuộc tội một lần là đủ tẩy sạch tội lỗi chúng ta. Các thầy tế lễ Do Thái mỗi ngày cứ dâng đi dâng lại những sinh tế không thể nào loại trừ tội lỗi. Còn Chúa Cứu Thế chỉ dâng sinh tế chuộc tội một lần, nhưng có hiệu lực vĩnh viễn, rồi lên ngồi bên phải Đức Chúa Trời, đợi chờ các kẻ chống nghịch đầu hàng dưới chân Ngài. Nhờ dâng tế lễ chỉ một lần, Chúa làm cho những người sạch tội được thánh đời đời.
Hê-bơ-rơ 10:1-14 Thánh Kinh: Bản Phổ thông (BPT)
Luật pháp chỉ là tượng trưng những điều tốt đẹp hơn sẽ đến trong tương lai; luật pháp không phải là hình ảnh chính xác của vật thật. Những ai ở dưới luật pháp cứ phải dâng sinh tế mỗi năm, nhưng những sinh tế ấy không thể làm cho những kẻ đến gần để thờ phụng Thượng Đế trở thành toàn thiện được. Vì nếu luật pháp có thể khiến họ toàn thiện thì khỏi cần phải dâng sinh tế nữa. Nếu những kẻ thờ phụng nhờ đó mà được tẩy sạch thì không còn mặc cảm tội lỗi nữa. Nhưng mỗi năm những sinh tế ấy nhắc họ nhớ lại tội lỗi, vì huyết của bò đực và dê đực không thể nào xóa tội lỗi được. Cho nên khi Chúa Cứu Thế đến thế gian thì Ngài phán, “Chúa chẳng muốn sinh tế và của lễ nhưng đã chuẩn bị cho tôi một thân thể. Ngài không hài lòng về của lễ thiêu và của lễ xóa tội lỗi. Rồi tôi nói, ‘Lạy Thượng Đế, tôi đến. Trong sách có viết về tôi. Tôi đến để làm theo ý muốn Ngài.’” Trong khúc Thánh Kinh nầy lúc đầu Ngài nói, “Chúa không muốn sinh tế và của lễ, Chúa không hài lòng về của lễ thiêu và của lễ xóa tội lỗi” mặc dù đó là những của lễ mà luật pháp qui định. Rồi Ngài nói, “Lạy Thượng Đế, tôi đến để làm theo ý muốn Ngài.” Thượng Đế đã bãi bỏ hệ thống hi sinh cũ để thiết lập hệ thống mới. Vì thế, chúng ta được thánh hóa qua sự hi sinh thân thể của Chúa Cứu Thế một lần đủ cả. Mỗi ngày các thầy tế lễ đứng thi hành nhiệm vụ bao giờ cũng dâng cùng một loại sinh tế. Những sinh tế ấy không bao giờ xóa tội được. Nhưng sau khi Chúa Cứu Thế hi sinh vì tội lỗi một lần đủ cả thì Ngài ngồi bên phải Thượng Đế. Hiện nay Ngài đang chờ đợi kẻ thù bị đặt dưới quyền Ngài. Chỉ cần một của lễ hi sinh thôi, Ngài đã làm cho toàn thiện đời đời những kẻ đã được thánh hóa.
Hê-bơ-rơ 10:1-14 Kinh Thánh Tiếng Việt, Bản Dịch 2011 (BD2011)
Thật vậy Luật Pháp chỉ là hình bóng của những điều tốt đẹp sắp đến, chứ không phải hình thể đích thực của những điều ấy, nên không bao giờ có thể làm cho những người đến gần được toàn hảo bằng các thú vật hiến tế dâng hiến liên tục từ năm này qua năm khác. Vì nếu được, chẳng phải họ đã ngưng dâng thú vật hiến tế rồi sao, vì một khi những người thờ phượng được tẩy sạch một lần đủ cả, thì họ đâu còn mặc cảm tội lỗi gì nữa? Tuy nhiên việc dâng các thú vật hiến tế đó vẫn tiếp tục duy trì, để nhắc nhở con người về tội lỗi mình từ năm này qua năm khác, vì huyết của bò đực và dê đực không thể nào cất bỏ tội lỗi được. Vì thế khi Đấng Christ vào thế gian, Ngài nói, “Chúa không muốn con vật hiến tế và lễ vật, Nhưng Chúa đã chuẩn bị một thân thể cho con, Của lễ toàn thiêu và của lễ chuộc tội, Chúa đã chẳng vui lòng. Bấy giờ con nói, ‘Lạy Đức Chúa Trời, này, con đến –trong sách có viết về con– Để thực hiện ý muốn của Ngài.’” Như Ngài nói ở trên, “Chúa không muốn và không vui lòng về các thú vật hiến tế, lễ vật, của lễ toàn thiêu, và của lễ chuộc tội” được dâng hiến theo Luật Pháp quy định, rồi Ngài lại nói, “Này, con đến để thực hiện ý muốn của Ngài.” Ngài bỏ điều trước để lập điều sau. Thế thì theo ý muốn ấy, chúng ta được thánh hóa nhờ Đức Chúa Jesus Christ dâng chính thân thể Ngài một lần đủ cả. Mỗi tư tế đứng phục vụ từ ngày này qua ngày khác, dâng các thú vật hiến tế giống nhau, là những lễ vật không thể cất bỏ tội lỗi đi được. Nhưng Đấng Christ thì chỉ dâng một lễ vật hiến tế để chuộc tội một lần đủ cả, rồi ngồi xuống bên phải Đức Chúa Trời. Từ đó trở đi Ngài đợi cho đến khi những kẻ thù của Ngài bị đặt làm bệ chân Ngài. Vì chỉ dâng một lễ vật, Ngài đã làm toàn hảo vĩnh viễn những người được thánh hóa.
Hê-bơ-rơ 10:1-14 Kinh Thánh Tiếng Việt Bản Hiệu Đính 2010 (VIE2010)
Vì luật pháp chỉ là bóng của những điều tốt đẹp đến sau, chứ không phải là hình thật của sự vật; cho nên, những người đến gần Đức Chúa Trời không bao giờ toàn hảo nhờ các sinh tế được dâng liên tục năm nầy qua năm khác. Nếu được thì họ đã ngưng dâng sinh tế rồi, vì những người thờ phượng đã được thanh tẩy một lần đủ cả; như thế, họ đâu còn cảm biết tội lỗi nữa? Nhưng các sinh tế đó chẳng qua là để nhắc nhở hằng năm về tội lỗi. Vì máu của bò đực và dê đực không thể cất tội lỗi đi được. Do đó, khi Đấng Christ vào thế gian, Ngài phán: “Chúa không muốn sinh tế, cũng chẳng muốn lễ vật, Nhưng Chúa đã chuẩn bị một thân thể cho tôi. Chúa chẳng vui lòng về tế lễ toàn thiêu Và tế lễ chuộc tội. Bấy giờ, tôi nói: ‘Lạy Đức Chúa Trời, nầy tôi đến, Trong sách có chép về tôi. Tôi đến để làm theo ý muốn Chúa.’ ” Trên kia Ngài phán: “Chúa không muốn, cũng không vui về những sinh tế, lễ vật, tế lễ toàn thiêu và tế lễ chuộc tội” (đó là những lễ vật theo luật pháp), rồi sau lại nói: “Nầy, tôi đến để làm theo ý muốn Chúa.” Vậy, Chúa đã bỏ điều trước để lập điều sau. Theo ý muốn đó, chúng ta được thánh hóa nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả. Mỗi thầy tế lễ hằng ngày đứng phục vụ và thường xuyên dâng cùng một loại sinh tế, là điều không bao giờ có thể cất tội lỗi đi được. Nhưng Đấng Christ đã vì tội lỗi dâng một sinh tế chuộc tội duy nhất và đời đời, rồi ngồi bên phải Đức Chúa Trời; và từ đó, Ngài chờ đợi cho đến khi những kẻ thù của Ngài bị đặt làm bệ cho chân Ngài. Vì nhờ một sinh tế duy nhất, Ngài làm cho những người được thánh hóa trở nên toàn hảo mãi mãi.