YouVersion Logo
Search Icon

Giô-suê 9

9
Mưu mẹo của người Ghi-bê-ôn
1Các vua Hê-tít, A-mô-rít, Ca-na-an, Phê-ri-xít, Hi-vít và Giê-bu-sít là những vua phía Tây sông Giô-đanh, đã nghe biết về những sự việc ấy. Họ sống trong các vùng núi non và các đồi phía Tây dọc theo suốt bờ biển Địa-trung-hải tới tận phía Bắc của Li-băng. 2Cho nên các vua đó họp nhau lại để đánh Giô-suê và dân Ít-ra-en.
3Khi người Ghi-bê-ôn nghe Giô-suê đã đánh bại Giê-ri-cô và A-hi, 4thì họ liền tìm cách phỉnh gạt dân Ít-ra-en. Họ gom các bao cũ và các bầu da rượu cũ bị nứt và vá lại, xong, chất lên lưng lừa. 5Họ mang giày cũ, mặc áo quần cũ, đồng thời mang theo bánh mì khô đã lên mốc. 6Rồi họ đến gặp Giô-suê nơi trại quân gần Ghinh-ganh.
Họ nói với Giô-suê và dân Ít-ra-en, “Chúng tôi từ xứ rất xa đến đây. Xin hãy lập hòa ước với chúng tôi.”
7Người Ít-ra-en bảo những người Hi-vít nầy rằng, “Biết đâu các anh ở gần chúng tôi đây. Vậy làm sao chúng tôi lập hòa ước với các anh được?”
8Người Hi-vít thưa với Giô-suê, “Chúng tôi đây là tôi tớ của các ông.”
Nhưng Giô-suê hỏi, “Các anh là ai? Ở đâu đến?”
9Họ đáp, “Kẻ tôi tớ các ông đến từ một xứ rất xa vì chúng tôi đã nghe uy danh CHÚA là Thượng Đế các ông. Chúng tôi đã nghe những việc Ngài làm và nhất là tại Ai-cập. 10Chúng tôi cũng nghe Ngài đã đánh bại hai vua A-mô-rít bên bờ phía Đông sông Giô-đanh, tức Xi-hôn vua Hết-bôn và Óc, vua của Ba-san cai trị ở Ách-ta-rốt. 11Cho nên các bô lão và dân cư chúng tôi bảo, ‘Hãy mang lương thực theo dọc đường và đến gặp dân Ít-ra-en. Nói với họ, Chúng tôi là tôi tớ các ông. Xin hãy lập hòa ước với chúng tôi.’
12Các ông xem bánh mì chúng tôi mang theo đây. Ngày chúng tôi rời xứ ra đi bánh còn nóng dòn nhưng bây giờ đã khô và mốc meo hết. 13Còn các bầu rượu bằng da của chúng tôi cũng vậy. Trước đây còn mới và đầy rượu mà bây giờ đã cũ và nứt nẻ. Quần áo và giày dép chúng tôi cũng cũ mòn vì đi đường xa.”
14Người Ít-ra-en nhận một số lương thực của họ mà không cầu hỏi ý CHÚA. 15Vậy Giô-suê đồng ý lập hòa ước với người Ghi-bê-ôn và để họ sống. Các lãnh tụ Ít-ra-en tuyên thệ giữ giao ước.
16Ba ngày sau khi lập hòa ước, dân Ít-ra-en mới khám phá ra rằng người Ghi-bê-ôn vốn ở gần đó thôi. 17Sau ba ngày đường, dân Ít-ra-en đến nơi các thành của họ: Ghi-bê-ôn, Kê-phi-ra, Bê-ê-rốt, và Ki-ri-át Giê-a-rim. 18Nhưng dân Ít-ra-en không tấn công các thành ấy vì đã lập ước với họ trước mặt CHÚA là Thượng Đế của Ít-ra-en.
Toàn dân Ít-ra-en trách móc các lãnh tụ. 19Nhưng các lãnh tụ đáp, “Chúng ta đã cam kết trước mặt CHÚA là Thượng Đế của Ít-ra-en, nên bây giờ chúng ta không thể đánh họ được. 20Bây giờ chúng ta phải làm thế nầy. Hãy để cho họ sống, nếu không cơn giận của Chúa sẽ đổ trên chúng ta vì bội lời thề ước. 21Cho nên cứ để cho họ sống, nhưng bắt họ phải đốn củi, xách nước cho dân ta.” Vậy các lãnh tụ giữ lời giao ước với người Ghi-bê-ôn.
22Giô-suê gọi người Ghi-bê-ôn lại hỏi, “Sao các anh gạt chúng tôi? Xứ các anh ở gần lều quân chúng tôi đây, nhưng các anh bảo là đến từ xứ rất xa. 23Bây giờ các anh sẽ bị nguyền rủa và làm tôi mọi chúng tôi suốt đời. Các anh phải đốn củi và xách nước cho nhà của Thượng Đế#9:23 nhà của Thượng Đế Đây có thể là “gia đình của Thượng Đế” (tức dân Ít-ra-en), “Lều Thánh,” hay “đền thờ.” chúng tôi.”
24Người Ghi-bê-ôn giải thích với Giô-suê, “Chúng tôi nói dối với các ông là vì chúng tôi sợ các ông sẽ giết chúng tôi. Chúng tôi nghe rằng CHÚA là Thượng Đế các ông truyền lệnh cho Mô-se, tôi tớ Ngài, ban cho các ông đất nầy và phải giết hết mọi dân cư sống trong đó. 25Bây giờ các ông xử với chúng tôi ra sao cũng được tùy ý.”
26Cho nên Giô-suê cứu mạng họ, không cho phép người Ít-ra-en giết họ 27nhưng bắt người Ghi-bê-ôn làm tôi mọi để đốn củi và xách nước cho dân Ít-ra-en và cho bàn thờ của Thượng Đế, bất cứ nơi nào Ngài chọn. Hiện nay họ vẫn còn làm như vậy.

Currently Selected:

Giô-suê 9: BPT

Highlight

Share

Copy

None

Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in

YouVersion uses cookies to personalize your experience. By using our website, you accept our use of cookies as described in our Privacy Policy