YouVersion Logo
Search Icon

Giê-rê-mi 32

32
Giê-rê-mi mua ruộng để làm dấu chỉ về những kẻ phu-tù được về
1Năm thứ mười về đời vua Sê-đê-kia nước Giu-đa, có lời Đức Giê-hô-va phán cho Giê-rê-mi. Ấy là năm thứ mười tám về đời vua Nê-bu-cát-nết-sa. 2Bấy giờ đạo-binh của vua Ba-by-lôn vây thành Giê-ru-sa-lem; còn tiên-tri Giê-rê-mi thì đã bị giam nơi hành-lang lính canh trong cung vua Giu-đa. 3Vì Sê-đê-kia, vua Giu-đa, đã giam người, nói rằng: Làm sao ngươi nói tiên-tri rằng: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ phó thành nầy vào tay vua Ba-by-lôn, người sẽ chiếm lấy; 4Sê-đê-kia, vua Giu-đa, sẽ chẳng tránh khỏi tay người Canh-đê, nhưng chắc sẽ bị nộp trong tay vua Ba-by-lôn, sẽ nói cùng vua ấy miệng đối miệng, mắt nhìn mắt; 5vua ấy sẽ bắt Sê-đê-kia về Ba-by-lôn, người sẽ ở đó cho đến chừng nào ta thăm-viếng nó, Đức Giê-hô-va phán vậy; các ngươi dầu đánh với người Canh-đê sẽ chẳng được may-mắn?
6Giê-rê-mi nói: Có lời của Đức Giê-hô-va phán cho tôi rằng: 7Nầy, Ha-na-mê-ên, con trai Sa-lum chú ngươi, sẽ đến nơi ngươi mà nói rằng: Hãy mua ruộng của ta tại A-na-tốt; vì ngươi có phép chuộc để mua lấy. 8Ha-na-mê-ên, con trai chú tôi, bèn theo lời Đức Giê-hô-va, đến thăm tôi trong hành-lang lính canh, và nói rằng: Ta xin ngươi hãy mua ruộng của ta ở A-na-tốt, trong đất Bên-gia-min, vì ngươi có phép hưởng gia-tài và chuộc lấy, khá mua lấy cho mình. Bấy giờ tôi nhìn-biết rằng ấy là lời của Đức Giê-hô-va.
9Vậy tôi mua ruộng ở A-na-tốt của Ha-na-mê-ên, con trai chú tôi, và tôi cân mười bảy siếc-lơ bạc cho người. 10Tôi viết khế và niêm-phong, mời người làm chứng và cân bạc trong cái cân. 11Tôi liền lấy tờ khế bán, cả khế đã niêm-phong theo lề-luật và thói-tục, và khế để ngỏ nữa. 12Tôi trao khế mua cho Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, cháu Ma-a-sê-gia, trước mặt Ha-na-mê-ên, con trai chú tôi, và trước mặt những kẻ làm chứng có ký tên vào khế nữa, cũng ở trước mặt mọi người Giu-đa đương ngồi trong hành-lang lính canh. 13Đoạn, tại trước mặt họ, tôi dặn Ba-rúc rằng: 14Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Hãy lấy những tờ khế nầy, khế mua niêm-phong, và khế để ngỏ, và để trong một cái bình đất, đặng những tờ khế ấy còn được lâu ngày. 15Vì Đức Giê-hô-va vạn-quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: Người ta sẽ còn mua nhà, ruộng, và vườn nho trong đất nầy.
16Khi tôi đã trao tờ khế mua cho Ba-rúc, con trai Nê-ri-gia, thì tôi cầu-nguyện cùng Đức Giê-hô-va rằng: 17Ôi! Hỡi Chúa Giê-hô-va! Chính Ngài đã dùng quyền-phép lớn và cánh tay giơ ra mà làm nên trời và đất; chẳng có sự gì là khó quá cho Ngài cả. 18Ngài tỏ sự thương-xót ra cho muôn-vàn, báo-trả sự gian-ác ông cha vào mình con cháu nối sau. Ngài là Đức Chúa Trời lớn, là Đấng toàn-năng, danh Ngài là Đức Giê-hô-va vạn-quân. 19Mưu-mô Ngài lớn-lao, và công-việc thì có phép-tắc. Mắt Ngài mở soi trên mọi đường-lối con trai loài người, đặng báo cho mỗi người theo đường-lối nó, và theo quả của việc làm. 20Ngài đã làm nên những dấu lạ sự lạ trong đất Ê-díp-tô, cho đến ngày nay, trong Y-sơ-ra-ên cũng như trong những người khác, Ngài đã được danh-tiếng như mình hiện có. 21Ngài đã dùng dấu lạ, sự lạ, tay mạnh, và cánh tay giơ ra cùng sự kinh-khiếp lớn mà đem dân Y-sơ-ra-ên mình ra khỏi đất Ê-díp-tô. 22Ngài ban cho họ đất nầy, là đất đượm sữa và mật, mà Ngài đã thề ban cho tổ-phụ họ xưa kia. 23Họ đã vào lấy đất nầy làm sản-nghiệp, nhưng không vâng theo tiếng Ngài, không bước theo luật Ngài, chẳng hề làm một điều gì về mọi sự mà Ngài đã dặn phải làm. Vì vậy Ngài đã giáng mọi tai-vạ nầy trên họ.
24Nầy, những đồn-lũy! Chúng nó đã bước tới thành, để chiếm lấy nó. Vì cớ gươm-dao, đói-kém, ôn-dịch, nên thành bị nộp trong tay người Canh-đê đương tranh-chiến với nó. Điều Ngài phán thì đã xảy đến, và nầy, Ngài thấy! 25Hỡi Chúa Giê-hô-va, Ngài đã phán cùng tôi rằng: Hãy dùng giá bạc mua ruộng nầy, và mời những người làm chứng… Mà kìa, thành đã nộp trong tay người Canh-đê!
26Có lời Đức Giê-hô-va được phán cho Giê-rê-mi như vầy: 27Nầy, ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của mọi xác-thịt; có sự gì khó quá cho ta chăng? 28Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy, ta sẽ phó thành nầy vào tay người Canh-đê, vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, người sẽ chiếm lấy. 29Những người Canh-đê đương đánh thành nầy thì sẽ đến, đặt lửa và đốt đi, đốt luôn những nhà mà người ta dâng hương cho Ba-anh tại trên mái, và làm lễ quán cho các thần khác, đặng chọc giận ta.
30Vả, con-cái Y-sơ-ra-ên và con-cái Giu-đa, từ thuở còn trẻ, chỉ làm điều dữ trước mặt ta; vì con-cái Y-sơ-ra-ên chỉ lấy việc làm của tay mình mà chọc giận ta, Đức Giê-hô-va phán vậy. 31Thành nầy đã làm cớ cho ta giận và tức, từ ngày đã xây lên cho đến ngày nay. Vậy nên, ta muốn cất nó đi khỏi trước mặt ta, 32vì cớ mọi điều ác mà con-cái Y-sơ-ra-ên và con-cái Giu-đa đã làm đặng chọc giận ta, chúng nó, vua, quan-trưởng, thầy tế-lễ, kẻ tiên-tri chúng nó, người Giu-đa và dân-cư Giê-ru-sa-lem nữa. 33Chúng nó không xây mặt lại ta, trở xây lưng lại. Dầu ta đã dạy chúng nó, dậy sớm mà răn-bảo, nhưng chúng nó không nghe, chẳng nhận sự dạy-dỗ. 34Chúng nó đã để những vật gớm-ghiếc trong nhà được xưng bởi danh ta, để làm cho ô-uế. 35Chúng nó đã xây các nơi cao của Ba-anh trong nơi trũng con trai Hi-nôm, khiến con trai con gái mình qua lửa, dâng cho Mo-lóc, là điều ta không truyền-dạy; ta chẳng hề nghĩ đến rằng chúng nó có thể phạm một sự gớm-ghiếc dường ấy mà làm cho Giu-đa phạm tội.
36Nên bây giờ, về thành nầy, mà các ngươi nói rằng nó đã phó trong tay vua Ba-by-lôn bởi gươm-dao, đói-kém, ôn-dịch, thì Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: 37Nầy, ta sẽ thâu-nhóm chúng nó từ mọi nước mà ta đã nhân giận, thạnh-nộ, tức mình quá mà đuổi chúng nó đến; ta sẽ đem chúng nó về trong chỗ nầy, khiến chúng nó ở yên-ổn. 38Chúng nó sẽ làm dân ta, và ta sẽ làm Đức Chúa Trời chúng nó. 39Ta sẽ ban cho chúng nó một lòng một đường-lối như nhau, hầu cho kính-sợ ta đời đời, để chúng nó và con cháu nối sau đều được phước. 40Ta sẽ lập giao-ước đời đời với chúng nó rằng: Ta sẽ không xây khỏi chúng nó để làm phước cho; và ta sẽ đặt sự kính-sợ ta vào lòng, để chúng nó không còn lìa khỏi ta. 41Ta sẽ lấy làm vui mà làm phước cho, và chắc hết lòng hết linh-hồn trồng chúng nó trong đất nầy. 42Đức Giê-hô-va phán: Như ta đã giáng mọi tai-vạ lớn trên dân nầy, ta cũng sẽ giáng cho mọi sự lành ta đã hứa. 43Người ta sẽ mua ruộng trong đất nầy mà các ngươi nói rằng: Ấy là một nơi hoang-vu, không có loài người, cũng không có loài thú, đã bị nộp trong tay người Canh-đê. 44Người ta sẽ dùng giá bạc mua ruộng tại đó, viết khế bán, niêm-phong lại, mời người làm chứng, trong đất Bên-gia-min và chung-quanh Giê-ru-sa-lem, trong các thành Giu-đa và trong các thành miền núi, trong các thành đồng bằng và các thành phương nam. Vì ta sẽ khiến những phu-tù trở về, Đức Giê-hô-va phán vậy.

Currently Selected:

Giê-rê-mi 32: VIE1925

Highlight

Share

Copy

None

Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in

YouVersion uses cookies to personalize your experience. By using our website, you accept our use of cookies as described in our Privacy Policy