YouVersion Logo
Search Icon

Đa-ni-ên 2

2
Phần lịch-sử
(Từ đoạn 2 đến 6)
Đa-ni-ên giải chiêm-bao của vua. – Sự hiện-thấy về pho tượng
1Trong năm thứ hai đời vua Nê-bu-cát-nết-sa, vua thấy chiêm-bao, thì trong lòng bối-rối và mất giấc ngủ. 2Vậy, vua truyền đòi các đồng-bóng, thuật-sĩ, thầy bói, và người Canh-đê để cắt nghĩa chiêm-bao cho vua. Họ bèn đến chầu trước mặt vua. 3Vua nói cùng họ rằng: Ta đã thấy một chiêm-bao; và lòng ta bối-rối, muốn biết chiêm-bao đó. 4Những người Canh-đê nói cùng vua bằng tiếng A-ram rằng: Tâu vua, chúc vua sống đời đời! Xin thuật chiêm-bao cho những kẻ tôi-tớ vua, và chúng tôi sẽ giải nghĩa.
5Vua trả lời cho những người Canh-đê rằng: Sự ấy đã ra khỏi ta. Nếu các ngươi không nói cho ta biết chiêm-bao đó thể nào và lời giải nó làm sao, thì các ngươi sẽ bị phân thây, nhà các ngươi sẽ trở nên đống phân. 6Nhưng nếu các ngươi tỏ chiêm-bao và lời giải nó cho ta, thì các ngươi sẽ được lễ-vật, phần thưởng, và vinh-hiển lớn từ nơi ta. Các ngươi hãy tỏ cho ta chiêm-bao đó và lời giải nó thế nào. 7Họ lại tâu lần thứ hai rằng: Xin vua kể chiêm-bao cho những kẻ tôi-tớ vua, và chúng tôi sẽ cắt nghĩa. 8Vua rằng: Ta biết chắc các ngươi tìm cách để hoãn thì-giờ, vì các ngươi thấy sự ấy đã ra khỏi ta. 9Nhưng, nếu các ngươi không tỏ cho ta biết chiêm-bao, thì cũng chỉ có một luật cho các ngươi; vì các ngươi đã điều-đình với nhau đem những lời giả-dối bậy-bạ nói cùng ta, cho đến ngày-giờ sẽ thay-đổi. Vậy, hãy nói chiêm-bao cho ta, và ta sẽ biết rằng các ngươi có thể giải nghĩa được. 10Những người Canh-đê tâu lại cùng vua rằng: Chẳng có người nào trên đất nầy có thể tỏ ra việc của vua; vì chẳng có vua nào, chúa nào, người cai-trị nào đem việc như thế hỏi đồng-bóng, thuật-sĩ, hay người Canh-đê nào. 11Vì sự vua đòi là hiếm có, và không ai có thể tỏ cho vua được, chỉ có các vì thần không ở với loài xác-thịt.
12Vậy nên vua phát tức mình và giận-dữ lắm, bèn truyền mạng-lịnh giết chết hết những bác-sĩ của Ba-by-lôn. 13Vậy mạng-lịnh đó đã truyền ra; người ta hầu đem giết hết thảy những bác-sĩ, lại tìm Đa-ni-ên cùng đồng bạn người để giết. 14Bấy giờ Đa-ni-ên lấy sự khôn-ngoan tri-thức mà nói với A-ri-ốc, quan thị-vệ của vua, đã đi ra đặng giết những bác-sĩ của Ba-by-lôn. 15Người cất tiếng nói cùng A-ri-ốc, quan thị-vệ của vua, rằng: Sao lại có mạng-lịnh nghiêm cấp dường ấy ra từ vua? A-ri-ốc bèn kể chuyện cho Đa-ni-ên rõ. 16Tức thì Đa-ni-ên vào, xin vua cho mình một hạn nữa, hầu có thể giải nghĩa điềm chiêm-bao đó cho vua.
17Đoạn, Đa-ni-ên trở về nhà, và tỏ sự ấy cho các bạn mình là Ha-na-nia, Mi-sa-ên và A-xa-ria. 18Người xin họ cầu Đức Chúa Trời ở trên trời dủ lòng thương-xót họ về sự kín-nhiệm nầy, hầu cho Đa-ni-ên và đồng-bạn mình khỏi phải chết với những bác-sĩ khác của Ba-by-lôn.
19Vậy sự kín-nhiệm được tỏ ra cho Đa-ni-ên trong sự hiện-thấy ban đêm; Đa-ni-ên bèn ngợi-khen Chúa trên trời. 20Đoạn, Đa-ni-ên cất tiếng nói rằng: Ngợi-khen danh Đức Chúa Trời đời đời vô-cùng! Vì sự khôn-ngoan và quyền-năng đều thuộc về Ngài. 21Chính Ngài thay-đổi thì-giờ và mùa, bỏ và lập các vua; ban sự khôn-ngoan cho kẻ khôn-ngoan, và sự thông-biết cho kẻ tỏ-sáng. 22Chính Ngài tỏ ra những sự sâu-xa kín-nhiệm; Ngài biết những sự ở trong tối-tăm, và sự sáng ở với Ngài. 23Hỡi Đức Chúa Trời của tổ-phụ tôi! Tôi cảm ơn và ngợi-khen Ngài, vì Ngài đã ban cho tôi sự khôn-ngoan và quyền-phép, và bây giờ Ngài đã khiến tôi biết điều chúng tôi cầu-hỏi Ngài, mà tỏ cho chúng tôi biết việc của vua.
24Vậy nên Đa-ni-ên đến nhà A-ri-ốc, là người vua đã truyền cho diệt những bác-sĩ của Ba-by-lôn; và nói cùng người như vầy: Đừng diệt những bác-sĩ của Ba-by-lôn; nhưng hãy đưa tôi vào trước mặt vua, thì tôi sẽ giải nghĩa điềm chiêm-bao cho vua. 25Bấy giờ A-ri-ốc vội-vàng dẫn Đa-ni-ên đến trước mặt vua, và tâu cùng vua như vầy: Tôi đã tìm thấy một người trong những con-cái Giu-đa bị bắt làm phu-tù, người ấy sẽ cho vua biết sự giải nghĩa đó.
26Vua cất tiếng nói cùng Đa-ni-ên, mà người ta vẫn gọi là Bên-tơ-xát-sa, rằng: Quả thật rằng ngươi có thể tỏ cho ta biết điềm chiêm-bao ta đã thấy, và lời giải nó chăng? 27Đa-ni-ên ở trước mặt vua trả lời rằng: Sự kín-nhiệm mà vua đã đòi, thì những bác-sĩ, thuật-sĩ, đồng-bóng, thầy bói đều không có thể tỏ cho vua được. 28Nhưng có một Đức Chúa Trời ở trên trời tỏ ra những điều kín-nhiệm; và đã cho vua Nê-bu-cát-nết-sa biết điều sẽ tới trong những ngày sau-rốt. Vậy, chiêm-bao của vua và các sự hiện-thấy của đầu vua đã thấy trên giường mình là như vầy:
29Hỡi vua, khi vua nằm trên giường, có những tư-tưởng về sự xảy đến sau nầy, thì Đấng hay tỏ sự kín-nhiệm đã cho vua biết sự sẽ xảy đến. 30Về phần tôi, sự kín-nhiệm đó đã tỏ ra cho tôi, không phải vì tôi có sự khôn-ngoan gì hơn người nào sống; nhưng để được giải nghĩa cho vua hiểu, và cho vua biết những ý-tưởng trong lòng mình.
31Hỡi vua, vua nhìn-xem, và nầy, có một pho tượng lớn. Pho tượng đó to-lớn và rực-rỡ lạ thường; đứng trước mặt vua, và hình-dạng dữ-tợn. 32Đầu pho tượng nầy bằng vàng ròng; ngực và cánh tay bằng bạc; bụng và vế bằng đồng; 33ống chân bằng sắt; và bàn chân thì một phần bằng sắt một phần bằng đất sét. 34Vua nhìn pho tượng cho đến khi có một hòn đá chẳng phải bởi tay đục ra, đến đập vào bàn chân bằng sắt và đất sét của tượng, và làm cho tan-nát. 35Bấy giờ sắt, đất sét, đồng, bạc, và vàng đều cùng nhau tan-nát cả; trở nên như rơm-rác bay trên sân đạp lúa mùa hạ, phải gió đùa đi, chẳng tìm nơi nào cho chúng nó; nhưng hòn đã đập vào pho tượng thì hóa ra một hòn núi lớn và đầy khắp đất.
36Đó là điềm chiêm-bao. Bây giờ chúng tôi sẽ giải nghĩa ra trước mặt vua. 37Hỡi vua, vua là vua các vua, vì Chúa trên trời đã ban nước, quyền, sức-mạnh, và sự vinh-hiển cho vua. 38Ngài đã trao trong tay vua những con-cái loài người, những thú đồng và chim trời, dầu chúng nó ở nơi nào, Ngài cũng đã làm cho vua được cai-trị hết thảy; vậy vua là cái đầu bằng vàng. 39Nhưng sau vua, sẽ dấy lên một nước khác, kém nước của vua; rồi một nước thứ ba, tức là đồng, sẽ cai-quản khắp đất. 40Lại có một nước thứ tư mạnh như sắt; vì sắt hay đập vỡ và bắt phục mọi vật, thì nước ấy cũng sẽ đập vỡ và nghiền nát như là sắt vậy. 41Còn như vua đã thấy bàn chân và ngón chân nửa bằng đất sét nửa bằng sắt, ấy là một nước sẽ phải phân-chia ra; nhưng trong nước đó sẽ có sức-mạnh của sắt, theo như vua đã thấy sắt lộn với đất sét. 42Những ngón chân nửa sắt nửa đất sét, nước đó cũng nửa mạnh nửa giòn. 43Vua đã thấy sắt lộn với đất sét, ấy là chúng nó lộn nhau bởi giống loài người; song không dính cùng nhau, cũng như sắt không ăn với đất sét. 44Trong đời các vua nầy, Chúa trên trời sẽ dựng nên một nước không bao giờ bị hủy-diệt, quyền nước ấy không bao giờ để cho một dân-tộc khác; song nó sẽ đánh tan và hủy-diệt hết các nước trước kia, mà mình thì đứng đời đời; 45theo như vua đã xem-thấy hòn đá đục ra từ núi, chẳng phải bởi tay, đã đập vỡ sắt, đồng, đất sét, bạc, và vàng. Đức Chúa Trời lớn đã cho vua biết sự sau nầy sẽ đến. Điềm chiêm-bao nầy là thật, và lời giải nó là chắc-chắn.
46Bấy giờ vua Nê-bu-cát-nết-sa sấp mặt xuống, lạy Đa-ni-ên, và truyền dâng lễ-vật cùng đồ thơm cho người. 47Đoạn, vua cất tiếng nói cùng Đa-ni-ên rằng: Quả thật, Đức Chúa Trời các ngươi là Đức Chúa Trời của các thần, và là Chúa của các vua; chính Ngài là Đấng tỏ ra những sự kín-nhiệm, vì ngươi đã có thể tỏ ra sự kín-nhiệm nầy. 48Vua bèn tôn Đa-ni-ên lên sang-trọng và ban cho người nhiều lễ-vật trọng. Vua lập người cai-trị cả tỉnh Ba-by-lôn, và làm đầu các quan cai những bác-sĩ của Ba-by-lôn. 49Đa-ni-ên cầu-xin vua, thì vua lập Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-Nê-gô cùng cai-trị tỉnh Ba-by-lôn, còn Đa-ni-ên thì chầu nơi cửa vua.

Currently Selected:

Đa-ni-ên 2: VIE1925

Highlight

Share

Copy

None

Want to have your highlights saved across all your devices? Sign up or sign in

YouVersion uses cookies to personalize your experience. By using our website, you accept our use of cookies as described in our Privacy Policy