Kì-têu lòi-to Mâ-lâ; ke-vi ke súi he fú ke, sṳ̍t m̀-tet. (Yîn-vi án-ngiòng, ke thi-fông chang ôn-to Mâ-lâ.) Ngìn-mìn mài-yen Mô-sî, mun kì kóng: “Ngài-têu oi lîm má-ke nè?” Mô-sî pet-chhiet chhai Song-chú mien-chhièn khì-khiù; Song-chú chṳ́-pûn kì khon yit-chak su-thèu. Kì chiông su-thèu te̍p-ngi̍p súi tî-poi, súi chhiu pien-cho kâm-thiàm ke súi.
Song-chú chhai ke thi-fông vi kì-têu thin fap-li̍t, yu chhai ke-vi kháu-ngiam kì-têu.